Khát khao được dại khờ

Đây là bài chia sẻ của bạn có nick FB Tony Jack Nguyễn, đã từng chia sẻ tâm sự qua bài Trên đường băng – viết cho tuổi 22 trước khi lên đường bay sang xứ người Israel theo chương trình Tu Nghiệp Sinh Nông Nghiệp. Sau một năm vừa học vừa làm bên đất người, nay có chút kết quả nên bạn viết bài chia sẻ trên Facebook của mình để động viên các bạn trẻ Việt Nam mạnh dạn cất bước dấn thân lập nghiệp, làm giàu theo hướng mới.


Khát khao được dại khờ


Năm ngoái, vào khoảng thời gian này, bản thân đang loay hoay với những kế hoạch bấp bênh, ngày nào đầu óc cũng rơi vào khoảng trống vô định, không biết nên làm gì cho tương lai, bao thứ suy nghĩ cứ hỗn loạn chen chúc nhau, cứ mỗi lần như vậy, mình lại tìm đến bóng đá, đam mê khiến cho mình tạm gác lại mọi âu lo qua một bên .


tinh-yeu-bong-da


Thế nhưng rồi, bỗng một ngày trời xanh, gió đìu hiu, có tiếng gai hót trong bụi mận chim, mình đọc được tin tức Tu Nghiệp Sinh (TNS) Nông Nghiệp bên Israel trên trang Tony Buổi Sáng (TnBS), mình bắt đầu tìm hiểu về chương trình. Qua Internet, mình vẫn cảm thấy chưa đủ thông tin, có phần phiến diện, nên mình kết bạn với các anh chị đang là TNS để có được cái nhìn thực tế hơn.


Sau thời gian hoài nghi chương trình về các thông tin như khủng bố, bom đạn, hay đất nước đa tôn giáo với một nền văn hóa cực kỳ phức tạp, bản thân lại tiếp tục bị một rào cản thứ hai, lại là lớn nhất, là rào cản từ phía gia đình. Bố mẹ mình cũng như bao bố mẹ khác, quen bao bọc con cái, mẹ nói “sợ con cực khổ, lần này con chọn quyết định đi xa đến vại, mẹ không đồng ý”. Nhưng mình đã quyết định đi theo con đường đó rồi.


Chuyến đi này của mình có biết bao điều trắc trở, khi bố mẹ đồng ý rồi thì tới chuyện “bây giờ tiền đâu đi hả con, bao nhiều tiền mẹ nuôi con ăn hạc 4 năm đại hạc rồi, hai mấy triệu tiền lo giấy tờ vé máy bay này nọ”. Nghe mẹ bảo, nghe tự dưng nước mắt lại rưng rưng trên khuôn mặt có chút thanh tú của mình, tự rưng chứ hem có muốn như vại đâu, nhưng mình trấn an mẹ, nói con tự mượn tiền được. Cuối cùng mẹ cũng đi mượn hàng xóm cho mình hè hè. Cả xóm nghèo ven sông ấy chưa có ai đi máy bay huống hồ là đi nước ngoài thực tập.


Mình cố gắng hoàn thành xong nhanh năm cuối Đại học. Nhờ có thầy cô, bạn bè giúp đỡ rất nhiều nên mình đã kịp hoàn thành luận văn trước ngày cất cánh, mình vô cùng cảm ơn những bạn bè và thầy cô đã giúp đỡ.


Ngày mình cất cánh, cuộc gọi điện thoại cuối cùng ở Việt Nam là những lời chúc của mẹ mình, những lời nói nhiều cảm xúc nên đứt quãng không rõ ràng, nhưng mình hiểu đó là cả một tấm lòng mà bà mẹ đã giành cho một đứa con. Tự dặn lòng là phải mang tất cả những điều ấy để trong lòng và mang một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân.


tren-duong-bang-nguoi-quang-ngai-az
Trên đường băng – tại sân bay Bangkok.

Và cuối cùng mình đã được đặt chân lên miền đất hứa. Mình vào Farm cà chua và mọi thứ khá ổn, mình dần thích nghi với môi trường khắc nghiệt này, mỗi tuần đều facetime về cho gia đình yên tâm, cho gia đình thấy cuộc sống vô cùng yên bình nơi đây, không hề giống như những lời mà Internet hay tivi hay thổi phồng về đất nước này.


Sau hai tháng vừa học vừa làm, mình đã trả bay chi phí đi, gồm đủ tiền vé máy bay và đóng thêm một nửa học phí (tổng hai thứ này đã tầm khoảng 80 chiệu), và tháng thứ ba này, mình làm được 35 chiệu, sau khi trừ phí học và ăn uống, mình dư khoảng 15 chiệu, gửi về cho ba mẹ, nhắn là ba mẹ ơi, muốn chi tiêu gì thì chi tiêu, mua Iphone Ipad gì cũng được. Qua facetime, cả xóm thấy mình khỏe mạnh, đang làm việc và học tập ngon lành ở nước ngoài, bố mẹ mình hãnh diện và hạnh phúc về điều này lắm.


thu-hoach-farm-ca-chua-israel
Thu hoạch cà chua ở trang trại Israel

Đó là chặng đường cất cánh của mình. Tuy trắc trở nhưng bản thân muốn thì cả vũ trụ sẽ tác động, sẽ giúp sức để mình đạt được điều đó, phải có niềm tin.


Các bạn cứ mạnh dạn đi, đừng nghe theo lời cha mẹ mà không dám đi đâu. Mình lớn rồi biết cái nào đúng, cái nào sai, tự quyết cho cuộc đời mình, cứ mãi sống một cuộc đời không tên tuổi, quanh mãi ao làng thì nào có biết đại dương bao la, có biết bầu trời vô tận biết bao, kkk (chảnh vậy hôi chứ bình thường dễ thương lắm)


Nếu các bạn nào mà sắp tới vẫn còn mông lung cho tương lai, hay chưa có kế hoạch cụ thể hãy trải nghiệm chuyến đi này đi, chưa ai chết vì bom đạn hay khủng bố qua hơn 10 khóa Tu Nghiệp Sinh cả, các bạn chủ động INBOX MÌNH để mình giúp các bạn có thêm các thông tin thiết yếu của chương trình mà mình biết để các bạn có một quyết định cho bản thân.


Mình đăng status này vì mình biết, lòng biết ơn là cái quý giá nhất mà con người dành cho nhau. Có người giúp mình cất cánh thì mình cũng mong muốn được giúp các bạn. Rào cản lớn nhất, không phải là từ gia đình, mà là từ sự không quyết đoán và bản lĩnh của bản thân bạn. Khi bạn muốn, thì là được. Phải được.


thu-hoach-farm-ca-chua
Hành trình dài bắt đầu bằng những bước chân nhỏ

Nguồn: Khát khao được dại khờ

Nhận xét